Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2017

Họ ăn no nê

Bài Bài trích Phúc Âm theo Thánh Marcô.

Trong những ngày ấy, dân chúng theo Chúa Giêsu đông đảo, và họ không có gì ăn, Người gọi các môn đệ và bảo: "Ta thương đám đông, vì này đã ba ngày rồi, họ không rời bỏ Ta và không có gì ăn. Nếu Ta để họ đói mà về nhà, họ sẽ mệt lả giữa đường, vì có nhiều người từ xa mà đến".

Các môn đệ thưa: "Giữa nơi hoang địa nầy, lấy đâu đủ bánh cho họ ăn no".

Và người hỏi các ông: "Các con có bao nhiêu bánh?"

Các ông thưa: "Có bảy chiếc".

Người truyền dân chúng ngồi xuống đất, rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh, tạ ơn, bẻ ra và trao cho các môn đệ phân phát.

Các ông chia cho dân chúng.

Các môn đệ còn có mấy con cá nhỏ.

Người cũng đọc lời chúc tụng và truyền cho các ông phân phát.

Dân chúng ăn no nê và người ta thu lượm những miếng còn thừa lại được bảy thúng.

Số người ăn độ chừng bốn ngàn.

Rồi Người giải tán họ, kế đó Người cùng các môn đệ xuống thuyền đến miền Đammanutha.

Suy Niệm:

Đức Giêsu làm phép hóa bánh ra nhiều để nuôi dân chúng. Đức Giêsu xót thương dân: Thương dân ngu dốt, thiếu hiểu biết, thương dân nghèo, bần cùng, thương dân bệnh tật khổ đau. Cuộc đời Đức Giêsu tất bật chỉ vì những lo toan cho dân.

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, chúng con tạ ơn Chúa đã luôn yêu thương lo lắng cho chúng con. Chúa không cam lòng khi thấy chúng con thiếu thốn cực khổ. Tình yêu dâng cao khiến Chúa sẵn sàng tự hiến, tự hủy hoàn toàn để đem hạnh phúc cho chúng con. Như cơm bánh nuôi đám dân nghèo. Mình Máu Chúa cũng đã trở nên lương thực nuôi sống linh hồn chúng con. Xin cho chúng con biết dùng lương thực thiêng liêng để làm vững mạnh tâm hồn chúng con. Amen.

Đức Mẹ Lộ Đức (1858) Ngày quốc tế bệnh nhân

Người đưa tôi tới dòng nước trong lành và bổ sức cho tôi;

Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính vì danh dự của Người.

Tv 22

Làm người tiếp đón hay khiêng cáng

Làm người tiếp đón hay khiêng cáng ở Lộ Đức, đó là bước vào một thế giới khác. Thế giới của ánh sáng và tình yêu, và đó là tiến lên từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác. Từ cái xứ sở độc nhất vô nhị này, không bao giờ người ta trở về mà còn nguyên vẹn như xưa. Có thể khi trở về, người ta không trở nên tốt lành hcm, nhưng bao giờ người ta cũng trưởng thành hơn. Trưởng thành hơn, sáng suốt hơn, nhân văn hơn, tóm lại là thông minh hơn. Mang theo trong tim và trong hồn những kỷ niệm, và những kỷ niệm này giống như những dấu ấn tuyệt vời, không bao giờ biến mất nữa. Người ta cứ nghĩ rằng mình cho đi, cho đi thật nhiều ... Thật ra thì người ta đã đón nhận thật nhiều. Bí mật của Lộ Đức là thế. Đó là phần thưởng do Đức Trinh Nữ trao tặng. Tôi đã duy trì cuốn nhật ký này để luôn luôn nhắc nhủ mình rằng cuộc sống, cuộc sống đích thực, bao giờ cũng nằm ở chỗ ta tìm thấy tình yêu.